Câu hỏi: Bạn nghĩ ai là người kém may mắn nhất trong lịch sử nhân loại?
Tarrare – Gã đàn ông sở hữu cơn đói kinh hoàng nhất
Tarrare chào đời trong một gia đình nông dân Pháp nghèo vào năm 1772. Điều khiến gã đặc biệt nằm ở cơn đói dường như vô tận, có thể ăn hết cả trọng lượng cơ thể mình mỗi ngày ngay từ thuở thiếu niên. Năm 17 tuổi, gia đình gã không thể kham nổi cái dạ dày không đáy nên tống cổ gã ra khỏi nhà.
Trong vài năm kế tiếp, Tarrare làm nghề diễn trò đường phố. Đám đông ném cho gã đủ thứ ăn, từ táo, động vật sống, cho đến nút chai, đá lửa, và vô số thứ chẳng ai tiêu hóa nổi.
Ngoại hình Tarrare khá bình thường, ngoại trừ cái miệng cực rộng, nghe đâu có thể nhét vừa 12 quả táo cùng lúc. Dù ăn uống kinh dị, gã lại chỉ nặng có 45 ký, chắc tại tiêu hóa “thần tốc”. Gã còn nổi danh vì mùi hôi thối khủng khiếp, ngay cả với mấy ông nông dân thế kỷ 18, đến nỗi có tạp chí y khoa từng viết:
“Hắn thường bốc mùi đến mức đứng cách 20 bước cũng không chịu nổi.”
Năm 1792, Tarrare chán nghề làm anh hề, quyết định nhập ngũ, mong tìm kiếm mục đích sống mới. Đáng tiếc, cái đói vẫn đeo bám gã. Dù được cấp khẩu phần ăn gấp bốn lần người thường rồi ra sức lục thùng rác như gấu mèo, gã vẫn không thấy no.
Vì kiệt sức, gã phải nhập viện quân y. Nơi đây, gã thành chuột bạch cho đủ trò thí nghiệm. Có lần gã nuốt chửng cả một con lươn sống, tiêu hóa ngon lành cái bộ xương sắc như kim.
- Hoàng Đế Điên Caligula: Bạo chúa hay nạn nhân của lịch sử
- Người Anh thời Victoria giữ vệ sinh thế nào?
Các sĩ quan Pháp nhận ra biệt tài của gã, biến Tarrare thành lính trinh sát chuyên nuốt hộp chứa tin tức, để sau đó “giao hàng” 😏. Gã bị phái sang Phổ, nhưng nhanh chóng tóm gọn vì không biết tiếng Đức, lại còn hành hạ và ăn thịt mấy con thú nhỏ. Gã bị đánh đập liên miên, khi không đánh thì gã bị xích cạnh nhà vệ sinh chờ… tin tức ra.
Chưa đủ dằn vặt, gã còn suýt bị xử tử, thòng lọng đã siết vào cổ thì gã bất ngờ được ân xá.
Đuổi về Pháp, Tarrare van xin bác sĩ tìm cách chữa cơn điên loạn của mình. Dù được kiểm soát chế độ ăn, cơn đói vẫn thắng thế, gã lẻn ra ngoài đánh nhau với chó hoang để giành đồ bỏ, hoặc nhai cả… chân tay cụt vì cơn đói ngày một khủng khiếp.
Cuối cùng, các bác sĩ hết kiên nhẫn và đuổi gã đi.
Bốn năm tiếp theo trong đời gã là một ẩn số. Sau đó, gã quay lại bệnh viện với bệnh lao phổi nặng. Vài ngày sau, gã lìa đời ở tuổi 26.
Khi mổ tử thi, người ta mới bàng hoàng trước bộ máy tiêu hóa phình to dị dạng. Y học thời đó đến giờ vẫn không giải thích được hiện tượng này, biến Tarrare thành trường hợp “độc nhất vô nhị”.
Còn gì khốn khổ bằng việc sinh ra đã phải mang theo cơn đói vĩnh viễn, tàn nhẫn đến mức biến người ta thành kẻ quái dị chỉ để tạm thời thỏa mãn?
Đọc thêm về gã này: