Cáp ngầm và “Vùng Xám”: Vũ khí bí mật của Putin

Cuộc đối đầu Nga – phương Tây không chỉ diễn ra dưới dạng xung đột quân sự ở Ukraine, mà còn len lỏi xuống tận đáy biển

Nguồn: BBC InDepth
vu khi cua putin

Ngày 25 tháng 12 năm 2024, ngay sau buổi trưa theo giờ địa phương, các nhân viên tại công ty điện Fingrid (Phần Lan) phát hiện một điều bất thường: tuyến cáp điện ngầm xuyên biển chính nối Phần Lan với Estonia bị hư hại, làm suy giảm đáng kể nguồn cung cấp điện cho Estonia. Những gì diễn ra sau đó đã dấy lên lo ngại về tình trạng phá hoại (sabotage) có chủ đích, và trở thành một hồi chuông cảnh báo về mức độ mong manh của các tuyến cáp ngầm – không chỉ riêng ở khu vực Baltic, mà trên phạm vi toàn cầu.

Dưới đây, chúng ta sẽ tìm hiểu chi tiết về những gì đã xảy ra với tuyến cáp Estlink 2, lý do cáp ngầm trở thành “huyết mạch” chiến lược, năng lực của Nga trong việc gây gián đoạn các tuyến cáp này, và nỗi lo ngại đang gia tăng về cái gọi là “chiến tranh xám” (hybrid warfare) hướng đến hạ tầng cơ sở trọng yếu của châu Âu.

Cáp ngầm bị phá hoại

Theo các báo cáo ban đầu, Fingrid nhận thấy đường cáp biển chính Estlink 2 giữa Phần Lan và Estonia bị hư hại trầm trọng. Ông Arto Pahkin, quản lý vận hành mạng của Fingrid, chia sẻ với truyền thông Phần Lan rằng “chúng tôi có một số hướng điều tra, từ phá hoại cho đến lỗi kỹ thuật, và chưa thể loại trừ bất cứ khả năng nào”. Cùng thời điểm sự cố, có ít nhất hai tàu di chuyển gần khu vực cáp bị đứt.

Chỉ vài giờ sau, lực lượng tuần duyên Phần Lan tiến hành kiểm tra và tạm giữ tàu Eagle S (treo cờ Quần đảo Cook) đưa về vùng biển Phần Lan. Con tàu này bị nghi ngờ đã “cố ý” gây hư hại tuyến cáp Estlink 2. Hình ảnh chụp ngày 28/12/2024 cho thấy tàu Eagle S xuất hiện ngoài khơi Porkkalanniemi, thuộc vịnh Phần Lan, cạnh một tàu kéo tên Ukko. Nhà chức trách Estonia và Phần Lan cho rằng Eagle S có liên hệ với “đội tàu trong bóng tối” (shadow fleet) của Nga – đội tàu chuyên chở các sản phẩm dầu mỏ của Nga bị cấm vận.

Cảnh sát Phần Lan nghi ngờ Eagle S đã kéo lê neo dọc theo đáy biển, làm hỏng đường cáp. Người ta tìm thấy một chiếc neo được vớt lên ở độ sâu tới 80 mét, trên lộ trình di chuyển của Eagle S, và hình ảnh chụp sau đó cho thấy con tàu này đã mất neo bên mạn trái. Cảnh sát Phần Lan khởi tố hình sự với 9 nghi phạm liên quan. Sự cố Estlink 2 này nối dài chuỗi các vụ cáp ngầm ở khu vực Baltic bị hư hại hoặc bị cắt đứt hoàn toàn kể từ khi Nga phát động cuộc xâm lược quy mô lớn vào Ukraine ba năm trước.

Phản ứng sau đó:

  • NATO tuyên bố tăng cường sự hiện diện quân sự tại biển Baltic.
  • Estonia cử tàu tuần tra bảo vệ tuyến cáp điện ngầm Estlink 1.
  • Liên minh châu Âu (EU) gọi đây là vụ mới nhất trong “một loạt các cuộc tấn công nghi ngờ nhắm vào hạ tầng cơ sở trọng yếu”, đồng thời đề xuất có thể áp dụng các biện pháp trừng phạt mới nhằm vào đội tàu “bóng tối” của Nga.

Chiến tranh lai ghép

Hiện nay, quan hệ giữa Nga với hầu hết các nước châu Âu phương Tây đang ở mức thấp kỷ lục. Từ cuộc xung đột tại miền đông Ukraine, việc Nga sáp nhập Crimea năm 2014, cho đến hành động đưa 200.000 quân tiến vào Ukraine năm 2022, làm bùng nổ một cuộc chiến kéo dài 3 năm (tính đến 2025), phía NATO tin rằng Nga còn đang tiến hành một hình thức chiến tranh khác: chiến tranh lai (hybrid warfare) – hay còn được gọi là “chiến tranh vùng xám” hoặc “chiến tranh dưới ngưỡng”.

Theo cách hiểu phổ biến, chiến tranh lai là những hoạt động phá hoại có chủ ý, nhưng khó quy kết do mang tính ẩn danh, không công khai. Mục tiêu của nước tiến hành “chiến tranh lai” (ở đây bị nghi ngờ là Nga) là làm tổn hại hạ tầng của đối thủ, gây bất ổn, nhưng vẫn tránh ngưỡng bị xem như một tuyên bố chiến tranh công khai. Kiểu tấn công này có thể khiến phương Tây “hoang mang”, mất lòng tin, và làm suy giảm ý chí hỗ trợ Ukraine của các nước NATO.

Một ví dụ: Nếu một tuyến cáp ngầm dưới đáy biển giữa Phần Lan và Estonia đứt, chưa thể ngay lập tức khẳng định ai gây ra, thậm chí tai nạn có thể do “lỗi kỹ thuật”. Nhưng trong bối cảnh chính trị hiện tại, nếu hành vi cắt cáp do Nga chủ mưu, Moscow sẽ có thể gửi tín hiệu răn đe, đổ lỗi cho tai nạn hoặc lỗi kỹ thuật, qua đó tránh trách nhiệm trên trường quốc tế.

Cáp ngầm: Huyết mạch Internet và năng lượng

Thế giới hiện có khoảng 600 tuyến cáp biển có chức năng truyền tải điện năng, thông tin, dữ liệu internet. Tổng chiều dài ước tính khoảng 1,4 triệu km, trải rộng khắp các đại dương và vùng biển. Phần lớn là cáp dữ liệu, mang gần như toàn bộ lưu lượng internet toàn cầu. Các tuyến cáp điện như Estlink 2 lại đặc biệt quan trọng trong việc cung cấp điện xuyên quốc gia – ví dụ nối lưới điện Phần Lan với Estonia, hoặc giữa Anh – Pháp, Đan Mạch – Hà Lan…

Vấn đề an ninh ở đây là: “Chúng có thể bị phá hoại không, và nếu bị phá hoại, hậu quả sẽ ra sao?” Bởi trong tình hình chiến tranh lai, đứt cáp sẽ ảnh hưởng nặng nề đến kinh tế, thông tin liên lạc, và an sinh xã hội của các quốc gia. Thực tế, nhiều chuyên gia an ninh xác nhận, khả năng vô tình đứt cáp do mỏ neo tàu hay hoạt động đánh cá là có, song chuỗi sự cố liên tiếp từ khi xung đột Nga – Ukraine leo thang buộc người ta phải xem xét kịch bản phá hoại có chủ đích.

Năng lực của Nga với hạ tầng đáy biển

Trong bối cảnh căng thẳng hiện nay, giới phân tích tập trung vào năng lực dưới biển của Nga. Nga được cho là đang có một cấu trúc tác chiến dưới biển khá đa tầng:

  1. Spetsnaz, GRU và Hải quân Nga: Hoạt động ở vùng biển nông, tiến hành thu thập thông tin, trinh sát, và đôi khi tổ chức phá hoại nhỏ lẻ.
  2. Tổng cục Nghiên Cứu Biển Sâu (GUGI), trực thuộc Bộ Quốc phòng và chịu trách nhiệm trước Tổng thống Putin: Thực hiện nhiệm vụ ở vùng nước sâu, dùng các tàu “mẹ” như tàu ngầm hạt nhân Belgorod, mang theo tàu lặn mini đặc biệt. Những tàu lặn này có thể xuống độ sâu hàng nghìn mét, cắt cáp, thả thiết bị nghe lén hoặc thậm chí gây nổ ở những nơi khó tiếp cận.

Các chuyên gia như Tiến sĩ Sidharth Kaushal (thuộc Viện Nghiên Cứu Dịch Vụ Hoàng Gia – RUSI) cho biết: “Những tàu ngầm lặn sâu có thể cắt đứt cáp ở độ sâu mà việc sửa chữa trở nên cực kỳ phức tạp. Chúng cũng có thể ‘chạm’ vào cáp, cài thiết bị giám sát để nghe lén dữ liệu.” Một khi năng lực này được kích hoạt trong xung đột, cắt hạ tầng dưới biển sẽ là một phần quan trọng trong kế hoạch đánh vào nguồn sinh lực của phương Tây, nhằm khiến công chúng phương Tây mất kiên nhẫn hay bất mãn với việc tiếp tục hỗ trợ Ukraine.

Ví dụ cụ thể: Tàu giám sát Yantar của Nga bị Anh cáo buộc rằng nó đã “lảng vảng” quanh các hạ tầng ngầm trọng yếu của Anh, có khả năng thu thập dữ liệu, đánh dấu vị trí cáp ngầm, hoặc thậm chí thả thiết bị phá hoại ở tương lai. Bộ Quốc phòng Anh tuyên bố Yantar thuộc GUGI – chuyên phục vụ giám sát đáy biển, lặn sâu, đặt hoặc cắt cáp ở những khu vực khó theo dõi.

Mối đe dọa ngày càng rõ

Tính từ đầu năm 2024, đã có nhiều tuyến cáp ở biển Baltic và Bắc Âu bị hư hại. Bên cạnh vụ Estlink 2 giữa Phần Lan và Estonia, còn có:

  • Hai tuyến cáp quang nối từ Đức đi Phần Lan và từ Thụy Điển đi Litva bị cắt vào tháng 11/2024, gây ra nghi vấn phá hoại.
  • Các vụ cháy kho, cháy bưu kiện, và hỏa hoạn ở Anh, Đức, Ba Lan khiến nhà chức trách nghi ngờ đây là những “bài thử” cho chiến dịch phá hoại.
  • Chuỗi sự cố ảnh hưởng kho xăng dầu, trục trặc đường sắt, bến cảng ở Thụy Điển và Cộng hòa Séc cũng nằm trong diện “tình nghi” do các điệp vụ Nga tiến hành.

Nga bác bỏ mọi cáo buộc liên quan. Tuy nhiên, quan điểm từ NATO và EU cho thấy niềm tin vào giả thuyết tai nạn ngẫu nhiên đã lung lay. NATO và EU đã thiết lập Trung Tâm Chống Chiến Tranh Lai (The European Centre of Excellence for Countering Hybrid Threats) ở Helsinki năm 2017, nhằm nghiên cứu cách nhận biết và ứng phó các vụ tấn công dưới ngưỡng chiến tranh.

Tại sao chiến tranh lai lại khó đối phó?
Bởi vì sự “phủ nhận có lý” (plausible deniability): thủ phạm có thể là một tàu chở dầu cũ, một con tàu nhỏ, hay một tổ chức không rõ danh tính. Không có “cờ” hay dấu hiệu rõ ràng, tạo cho nước tấn công khả năng thoái thác trách nhiệm.
Theo Tiến sĩ Camino Kavanagh (Đại học King’s College London), nhiều quốc gia hiện tập trung “phủ nhận khả năng phủ nhận”, nghĩa là nâng cao năng lực giám sát, điều tra, để kẻ tấn công “khó che giấu” hơn. Đặt ra quy chuẩn “biết khách hàng” (KYC) đối với tàu biển, dùng vệ tinh theo dõi tuyến di chuyển, lắp camera, radar… là cách các nước cải thiện giám sát.

Với nước Anh, con tàu Yantar được nói đến khá nhiều. Tháng 11/2024, Bộ trưởng Quốc phòng Anh John Healey tố cáo Yantar “rình rập” cáp ngầm quan trọng của Anh, và đến tháng 1/2025, Hải quân Hoàng gia lại phải giám sát Yantar lần nữa. Trong khi đó, Đại sứ quán Nga tại London gọi cáo buộc này là “vô căn cứ” và phê phán phương Tây “thổi bùng chứng hoang tưởng bài Nga”.

Bên cạnh Anh, Phần Lan, Thụy Điển, Estonia và nhiều quốc gia Baltic cũng báo cáo các tàu khả nghi “lang thang” ở khu vực cáp biển trọng yếu. Rất khó giám sát 24/7 toàn bộ tuyến cáp, nên nguy cơ hạ tầng ngầm bị tấn công vẫn hiện hữu.

Hư hại đối với cáp ngầm có thể gây:

  • Mất điện diện rộng (nếu là cáp truyền tải điện như Estlink).
  • Gián đoạn internet, viễn thông (nếu là cáp quang).
  • Gây thiệt hại kinh tế khổng lồ, cản trở giao dịch tài chính, thông tin báo chí.
  • Làm mất ổn định xã hội, khiến người dân hoang mang, tạo áp lực chính trị nội bộ lên chính phủ.

Tuy nhiều tuyến cáp có thiết kế dự phòng – như cùng kết nối hai quốc gia bằng nhiều cáp song song, hoặc chạy theo lộ trình khác nhau – nhưng việc sửa chữa nhanh ở độ sâu lớn là vô cùng khó khăn, đòi hỏi tàu chuyên dụng, công nghệ lặn sâu. Chuỗi gián đoạn kéo dài chỉ 1–2 tuần cũng đủ gây khủng hoảng cục bộ.

Phản ứng của phương Tây

Tăng cường giám sát

Sau vụ Estlink 2, Estonia điều ngay tàu tuần tra để bảo vệ Estlink 1 (tuyến cáp điện khác). NATO tăng cường tuần tra ở Baltic Sea. Anh điều tàu chiến giám sát Yantar. Đức, Thụy Điển, Phần Lan lần lượt mở điều tra hình sự vụ cắt cáp quang. EU tuyên bố có thể áp lệnh trừng phạt nếu xác định rõ hành vi phá hoại do phía Nga chỉ đạo.

Anh cũng triển khai một ủy ban quốc hội chuyên trách đánh giá mức độ dễ tổn thương trước các cuộc tấn công vào cáp và đường ống. Theo nhà báo – chuyên gia Edward Lucas, toàn bộ mạng lưới cáp, ống dẫn trên toàn cầu ban đầu được xây dựng trong thái độ lạc quan, tin rằng “sẽ không ai phá hoại hạ tầng này”. Nay, với diễn biến địa chính trị, đó có thể là sự ngây thơ nguy hiểm.

Phục hồi nhanh

Dù nguy cơ phá hoại là lớn, các nước cũng tìm biện pháp giảm thiệt hại:

  • Nhiều tuyến cáp song song: Giảm nguy cơ bị cắt toàn bộ liên lạc.
  • Chuẩn bị tàu sửa cáp chuyên biệt: Có sẵn nguồn lực và thiết bị, rút ngắn thời gian gián đoạn.
  • Phối hợp cùng tư nhân: Phần lớn cáp do các tập đoàn viễn thông và năng lượng sở hữu. Chính phủ cần hợp tác với họ để thường xuyên kiểm tra, lên kịch bản ứng phó sự cố.
  • Theo dõi di chuyển tàu biển: Các quốc gia như Anh, Pháp, Na Uy, Phần Lan… đều đang nâng cấp hệ thống radar, vệ tinh, camera tại cảng và đường bờ biển, để nắm rõ “tàu nào xuất hiện gần cáp ngầm”.

Giải pháp răn đe

Răn đe nghĩa là để đối phương thấy “chi phí” cho hành vi phá hoại sẽ vượt quá lợi ích. Các biện pháp răn đe bao gồm:

  • Truy tố hình sự: Nếu tàu hoặc thủy thủ liên quan bị bắt quả tang, đối mặt án phạt nặng hoặc bị tịch thu tàu.
  • Trừng phạt kinh tế: EU, Anh, Mỹ có thể áp đặt các lệnh trừng phạt mới, khóa nguồn vốn, tài khoản của công ty và cá nhân liên quan.
  • Biện pháp phản ứng tương xứng: Nếu xác định rõ mối liên hệ với nhà nước Nga, các nước NATO có thể nâng cấp an ninh, kích hoạt một phần điều khoản phòng vệ chung. Nga hiểu rằng động thái leo thang có thể dẫn đến xung đột nghiêm trọng hơn, do đó có thể cân nhắc trước khi tiến xa.

Theo Edward Lucas, “Chúng ta chỉ có thể dựa vào biện pháp răn đe: cho Nga thấy rằng họ sẽ chịu tổn thất quá lớn nếu làm tổn hại hạ tầng ngầm của chúng ta.” Đồng thời, Lucas cũng cảnh báo, Nga có thể đã cài đặt sẵn thiết bị dưới đáy biển, chỉ chờ lệnh là kích hoạt. Việc này đặt ra một thách thức vô cùng lớn cho các quốc gia phương Tây, vì việc rà soát toàn bộ đáy biển là gần như bất khả thi.

Nga và “Chiến tranh thông tin”

Nhiều chuyên gia như Keir Giles (tác giả cuốn “Who Will Defend Europe?”) cho rằng việc phá hoại cáp ngầm nằm trong chiến lược “ưu thế thông tin” của Nga. Cắt đứt hoặc làm gián đoạn thông tin có thể giúp họ tuyên truyền quan điểm của mình, ngăn chặn tin tức từ phương Tây đến một số cộng đồng, tương tự cách họ kiểm soát thông tin khi chiếm đóng Crimea năm 2014.

Ý đồ lớn: Nếu nổ ra xung đột quân sự, hoặc Nga muốn gây sức ép địa chính trị, tắt kết nối của một vùng với thế giới bên ngoài sẽ tạo lợi thế chiến thuật. Ngoài ra, gián đoạn năng lượng (cắt cáp truyền tải điện) sẽ làm suy yếu lòng tin của dân chúng với chính quyền sở tại, gây chia rẽ nội bộ.

Thách thức và viễn cảnh tương lai

Keir Giles và nhiều nhà phân tích khác nhấn mạnh: mối đe dọa không dừng ở cáp ngầm. Còn có kịch bản phá hoại đường ống dẫn dầu khí, hệ thống vệ tinh, tấn công mạng diện rộng, đặt chất nổ trên máy bay… Mục đích chung là khiến phương Tây “tê liệt” hoặc bị hoang mang, đánh mất khả năng phản ứng trong thời gian ngắn.

Chiến tranh lai giống như một “mặt trận” mà không có tuyên bố chiến tranh. Mỗi vụ cáp đứt, cháy nổ, hệ thống ngừng hoạt động… tuy nhỏ lẻ, nhưng cộng hưởng lại có thể làm suy yếu nghiêm trọng năng lực phòng thủ và đời sống kinh tế-xã hội của quốc gia bị tấn công.

Bài học cho phương Tây

  • Nhận diện mối đe dọa sớm hơn: Nhiều chính phủ phương Tây từng cho rằng Nga sẽ không “tấn công hạ tầng cáp” vì quá rủi ro và ít lợi thế. Giờ đây, họ phải công nhận thực tế “mối đe dọa luôn hiện hữu”.
  • Đầu tư giám sát chuyên sâu: Muốn vạch trần “tính ẩn danh” của đối phương, cần hệ thống theo dõi 24/7, kết hợp radar biển, vệ tinh, AIS (hệ thống nhận dạng tự động tàu bè), hình ảnh nhiệt, drone giám sát… Mục tiêu: khi có sự cố, nhanh chóng lần ra thủ phạm.
  • Hợp tác quốc tế: Cáp ngầm đi qua nhiều vùng biển, mỗi quốc gia có phần chủ quyền khác nhau. Chia sẻ thông tin, hợp tác điều tra, phản ứng thống nhất khi xảy ra phá hoại là chìa khóa. Việc NATO và EU cam kết phối hợp là tín hiệu tích cực.
  • Xây dựng mạng lưới dự phòng: Bằng cách có thêm tuyến cáp thay thế, có sẵn vật tư, thiết bị sửa chữa… thiệt hại sẽ được hạn chế.
  • Sẵn sàng đáp trả: Như Edward Lucas nói, răn đe là hy vọng duy nhất. Nếu Nga (hoặc bất kỳ quốc gia nào) thấy rằng tấn công cáp ngầm sẽ dẫn đến hậu quả nặng nề về quân sự, kinh tế hay chính trị, họ sẽ phải cân nhắc.

Dấu hiệu tích cực

Dù tình hình căng thẳng, giới chuyên gia cho rằng khả năng cáp bị cắt trên diện rộng (gây tê liệt hoàn toàn internet hoặc điện năng) là khó xảy ra trong giai đoạn “chưa có xung đột trực tiếp”. Lý do:

  • Mức độ tổn thương chung: Nga cũng cần kết nối internet quốc tế để hỗ trợ hoạt động kinh tế, xuất khẩu. Tạo hỗn loạn hạ tầng liên quan đến nhiều quốc gia, bao gồm cả những nước có quan hệ kinh tế với chính Nga.
  • Chi phí chính trị cao: Phá hoại quy mô lớn gần như đồng nghĩa “phát động chiến tranh” với NATO. Đây là ngưỡng Moscow hiện vẫn muốn né để tránh leo thang.
  • Sức răn đe của NATO: Tổ chức này tăng cường tuần tra, cảnh báo, cho thấy họ đã “thức tỉnh” trước nguy cơ.

Tuy nhiên, các vụ tấn công lẻ tẻ, mang tính cảnh cáo hoặc “đo lường phản ứng” có khả năng sẽ tiếp diễn. Nga, hoặc bất kỳ nước nào sử dụng chiến lược “vùng xám”, có thể liên tục thử nghiệm xem phương Tây phản ứng ra sao, mức độ năng lực phát hiện, điều tra, cũng như khả năng phục hồi của họ.

Tóm lại

Sự cố trên tuyến cáp Estlink 2 giữa Phần Lan và Estonia cuối năm 2024, cùng với loạt vụ cáp quang bị cắt ở biển Baltic, là hồi chuông báo động cho châu Âu về mức độ mỏng manh của hạ tầng cơ sở chiến lược dưới biển. Trong kỷ nguyên chiến tranh lai, phá hoại cáp ngầm là phương thức tương đối hiệu quả để tác động tiêu cực đến năng lượng, kinh tế, và thông tin của đối thủ, trong khi thủ phạm dễ né tránh sự trừng phạt do khó truy cứu rõ ràng.

Tuy nhiên, nhờ những nỗ lực giám sát, cải thiện khả năng sửa chữa, và phối hợp quốc tế, phương Tây ngày càng nhận thức rõ lỗ hổng này. Các chính sách tăng cường răn đe, kết hợp bảo vệ đa lớp (nhiều tuyến cáp song song, dự trữ vật tư sửa cáp, liên minh phản ứng nhanh) đang được triển khai. Mục tiêu không phải bảo vệ tuyệt đối (bất khả thi), mà là giảm thiểu thiệt hại và gửi tín hiệu rõ ràng rằng: phá hoại cáp ngầm sẽ phải trả giá.

Trên hết, chính quyền châu Âu và NATO hiểu rằng không thể coi những sự cố ngắt quãng là ngẫu nhiên, và trong bối cảnh mâu thuẫn với Nga “chạm đáy”, bất cứ hành động nào đánh vào hạ tầng quan trọng đều có thể là một mảnh ghép trong bức tranh “chiến tranh xám” rộng lớn hơn. Quản lý và bảo vệ cáp ngầm vì thế trở thành một nhiệm vụ an ninh quốc gia, chứ không chỉ đơn thuần là vấn đề kỹ thuật.

Chúng ta đang chứng kiến: Cuộc đối đầu Nga – phương Tây không chỉ diễn ra dưới dạng xung đột quân sự ở Ukraine, mà còn len lỏi xuống tận đáy biển, nơi những sợi cáp mỏng manh trở thành trọng tâm chiến lược. Cách phương Tây đối phó với nguy cơ phá hoại hạ tầng ngầm này là một trong nhiều mặt trận để họ kiềm tỏa ảnh hưởng của Nga và bảo vệ lợi ích chung. Có thể nói, cáp ngầm giờ đây không chỉ là phương tiện truyền dẫn, mà còn là biểu tượng của sự kết nối và cả sự dễ tổn thương trong thời đại đầy thách thức.

Trong tương lai, tình hình có thể vẫn tiếp tục căng thẳng, và mọi quốc gia có tiềm lực hải quân đều đã rút kinh nghiệm rằng “cáp ngầm, đường ống” có thể trở thành con bài trong những “trò chơi quyền lực” quốc tế. Chính vì thế, những giải pháp bền vững như tăng cường hợp tác, đầu tư công nghệ giám sát hiện đại, dự phòng nhiều tuyến cáp, và sẵn sàng về mặt pháp lý – chính trị sẽ quyết định một phần an ninh năng lượng, thông tin của châu Âu và thế giới trong những năm sắp tới.

Quan trọng hơn, bài học từ hàng loạt vụ phá hoại tiềm tàng cho thấy không nơi nào “miễn nhiễm” trước nguy cơ “chiến tranh xám”. Xã hội hiện đại phụ thuộc quá nhiều vào kết nối toàn cầu, nên việc bảo vệ hạ tầng ngầm trên biển – vốn từng bị xem nhẹ – nay phải trở thành ưu tiên. Mục tiêu cuối cùng: ngăn chặn kẻ xấu lợi dụng kẽ hở và đảm bảo rằng người dân, doanh nghiệp, chính phủ có thể duy trì hoạt động bình thường, ngay cả trong bối cảnh xung đột địa chính trị phức tạp.

Rate this post

MỚI NHẤT

Leave a Comment