Trật tự kỵ sĩ và Trật tự nguyên lão thời La Mã
Trật tự Kỵ sĩ (Equites) của La Mã, một phần bắt nguồn từ kỵ binh thời các vị vua đầu tiên, từng cạnh tranh với Viện Nguyên lão (Senate) về uy tín, quyền lực và của cải.
Trật tự Kỵ sĩ (Equites) của La Mã, một phần bắt nguồn từ kỵ binh thời các vị vua đầu tiên, từng cạnh tranh với Viện Nguyên lão (Senate) về uy tín, quyền lực và của cải.
Việc nhân cách hóa các sức mạnh trừu tượng, hay còn gọi là các “đức hạnh” (Virtues), như Fortuna và Victoria, xuất hiện sớm trong tôn giáo La Mã và mang ý nghĩa mới dưới thời các hoàng đế.
La Mã chinh phục Giê-ru-sa-lem tạo nên khủng hoảng ban đầu cho Ki-tô giáo, đồng thời mở đường cho sự chấp nhận rộng rãi thông điệp của Thánh Phao-lô.
Hestia và Vesta đều là những nữ thần cổ đại của bếp lửa. Nếu Hestia tượng trưng cho đời sống gia đình và mái ấm, thì Vesta lại mang ý nghĩa công cộng và chính trị trong tôn giáo La Mã.
Hector thành Troy, có lẽ, là vị anh hùng đáng kính, cao thượng và vị tha nhất của cuộc chiến.
Sử gia Cassius Dio kể rằng khi Drusus chết, có điềm lạ: hai chàng trai cưỡi ngựa phi qua trại quân và sao băng xuất hiện trên trời.
Và chính người Goth – qua Odoacer, Theodoric, và nhiều người khác – đã cố gắng gìn giữ điều tốt đẹp còn lại của Rome.
Rome thì không chết ngay. Nhưng từ năm 410 trở đi, cái bóng quá khứ vĩ đại ấy bắt đầu phai màu.
Lịch sử có thể được kể lại bởi kẻ chiến thắng, nhưng những vết chân người Vandal vẫn còn in trên từng phiến đá Carthage
Phụ nữ La Mã không chờ ai trao cho mình quyền lực. Họ lặng lẽ tạo ra nó.